MAESTRO (2023)

Netflix giới thiệu về Maestro với một dòng ngắn gọn thế này: “This fearless love story chronicles the complicated lifelong relationship between music legend Leonard Bernstein and Felicia Montealegre Cohn Bernstein.”* là yếu tố thúc giục tôi xem Maestro hơn tất thảy, hơn cả tiêu đề hay tên tuổi của Bradley Cooper cùng sự hứng khởi về câu chuyện của Leonard Bernstein. Ban đầu, Maestro … Đọc tiếp MAESTRO (2023)

KILLER OF THE FLOWER MOON (2023)

Trong tiểu thuyết The Pearl (1947) của John Steinbeck, một cặp vợ chồng nghèo bỗng nhiên một ngày vớt được một viên ngọc trai lớn dưới biển sâu, những tưởng rằng viên ngọc trai đó sẽ làm đổi thay cuộc đời nghèo túng, tăm tối của họ và cho họ cùng những đứa con một cuộc sống tốt đẹp hơn. Bọn họ đã mơ đủ … Đọc tiếp KILLER OF THE FLOWER MOON (2023)

PAST LIVES (2023)

Ở cảnh mở đầu của Past Lives (2023), vào khoảnh khắc Nora quay lại và đối diện với ống kính, vẻ bí ẩn trong ánh mắt và nụ cười của cô mang đến một cảm giác hiếu kỳ phấn khích, lại có chút mong đợi, muốn biết câu chuyện đằng sau nụ cười và ánh mắt đó là gì. Past Lives (2023) là một kịch … Đọc tiếp PAST LIVES (2023)

All Quiet On The Western Front (2022)

Trailer của All Quiet On Western Front có một phân cảnh rất ám ảnh và mang tính thôi thúc đó là hình ảnh một người lính trẻ, trên người phủ đầy tro, ngước đôi mắt xanh sáng nhìn lên trên khung nền đen tuyền. Cảnh tượng đó mang sức gợi ghê gớm, khiến cho người ta không khỏi muốn biết người lính trẻ này đang thấy gì và có chuyện gì sẽ xảy đến với cậu? Trường đoạn mở đầu của phim đi từ một khung cảnh thiên nhiên tĩnh lặng tuyệt đối nhưng sự tĩnh lặng đó giống như mặt biển Thái Bình Dương trước bão, sự bình yên hàm ẩn báo hiệu cho một cơn bão sắp đến. Khi máy quay zoom gần hơn xuống mặt đất nơi những xác người chồng chất, sự tĩnh lặng thay bằng cái tĩnh mịch đáng sợ, và ngay lập tức sau đó sự hỗn loạn của một cuộc chiến hiện ra, tiếng súng đạn, tiếng gào thét, và cả nỗi run rẩy sợ hãi. Tất cả báo hiệu một bộ phim sẽ trôi đi một cách không yên bình, không nhẹ nhàng và gây ám ảnh biết bao.

Hình ảnh đầy ám ảnh của Paul. Ảnh: Cinemablend
Đọc tiếp “All Quiet On The Western Front (2022)”

Khoảnh khắc tình yêu bất diệt của Jack & Rose

Đây có lẽ là trường đoạn nổi tiếng nhất trong thế giới điện ảnh, tôi từng thấy ai đó nói rằng “Anh không thể là con người khi anh chưa từng xem cảnh này”. Dĩ nhiên, câu nói này có cường điệu, nhưng tôi cho rằng nó có ý đúng của nó. Vào giây phút Jack đưa nàng Rose ngây thơ và trẻ trung đến … Đọc tiếp Khoảnh khắc tình yêu bất diệt của Jack & Rose

Elvis (2022)

Bộ phim tiểu sử mới nhất của đạo diễn Baz Luhrmann khai thác cuộc đời của biểu tượng âm nhạc Mỹ, huyền thoại rock’n roll Elvis Presley có lẽ là một trong những bộ phim ấn tượng nhất năm vừa qua, nhất là khi phim này đã lọt vào đề cử cho Best Picture của Oscars lần thứ 95. Luhrmann không còn xa lạ với giới mộ điệu vì ông chính là “cha đẻ” của những tác phẩm kinh điển, phù hoa kinh diễm của thế giới như Moulin Rouge! (2001)The Great Gastby (2013), mỗi một bộ phim qua bàn tay đạo diễn của Luhrmann đều trở thành một bữa tiệc âm thanh, ánh sáng, hình ảnh và nghệ thuật diễn xuất, do đó, có lẽ chẳng có đạo diễn nào hợp hơn để lột tả cả một quãng đời vinh hiển lẫn lụn bại của một trong những ngôi sao có ảnh hưởng nhất đến lịch sử âm nhạc đương đại, Ông hoàng Rock’n Roll – Elvis Presley.

Poster phim từ IMDb.

Điều quan trọng nhất của một bộ phim tiểu sử luôn là cách nhà làm phim chọn góc độ để khai thác về nhân vật, sao cho có thể vừa lột tả được chân thật về cuộc đời đó, đặc tả được những điểm đặc biệt khiến nhân vật xứng đáng được nói về và để thu hút được khán giả tham gia vào câu chuyện của nhân vật. Ở Elvis (2022), Luhrmann đã chọn khai thác câu chuyện về Elvis Presley dựa trên lời kể và mối quan hệ phức tạp giữa Ông hoàng và Đại tá Tom Parker – quản lý lâu năm của Elvis Presley, người được cho là đã thúc đẩy Elvis Presley làm việc đến sức cùng lực kiệt và góp phần vào cái chết của ông để trả những món nợ cờ bạc của mình. Dưới bàn tay quản lý và kỹ năng kết nối của Tom Parker, sự nghiệp của Elvis Presley thăng hoa nhờ những hợp đồng béo bở, trở thành thần tượng của hàng triệu người, và có cuộc sống mà biết bao người mơ ước. Tuy nhiên, ta cũng thấy được sự nổi tiếng đã mang đến cho Elvis những mặt trái nào, nỗi cô đơn đằng đẵng không hồi kết, sự chông chênh trong cuộc đời sau khi người mẹ yêu dấu qua đời không thể giãi bày cùng ai, những cuộc trượt dài trong rượu, đàn bà và thuốc để tìm quên góp phần đưa cuộc đời ông đến hồi kết.

Đọc tiếp “Elvis (2022)”

2046 (2004) – Nhưng con người không trốn tránh được ký ức

“Khi người ta có những bí mật không muốn chia sẻ, họ leo lên một ngọn núi, tìm một gốc cây và đục lỗ trong đó, và thì thầm bí mật đó vào trong lỗ, sau đó lấy đất lấp lại.”

Câu thoại mở đầu của 2046 (2004) gợi nhắc cho khán giả đến cảnh phim kết thúc của In the mood for love (2000) khi Lương Triều Vỹ đến mỏm đá ở Campuchia và úp mặt thầm thì vào đó tiếng lòng của anh. Ta không bao giờ được biết cụ thể Châu Mộ Văn ngày đó đã nói điều gì vào cái lỗ ấy, nhưng những điều khiến cho ta phải tìm đến một nơi thật xa xôi để thầm thì vào đó chắc hẳn là những điều mà trái tim muốn chôn giấu, là ký ức ám ảnh, miên viễn, và những khắc khoải khôn nguôi. Trong 2046, Châu Mộ Văn – giờ đây là một ký giả ở Singapore và hàng ngày phung phí cuộc đời vô vị trong những sòng bạc, sau khi không còn tìm được lý do gì để ở lại, anh quyết định trở về Hương Cảng. Trước khi rời đi, Châu những muốn dẫn theo một người phụ nữ mà anh ta gặp được ở Singapore, nom nàng mang dáng dấp bí ẩn và mê hoặc, một kiểu đàn bà gây ám ảnh tâm trí nam nhân mãi không buông, Châu có lý do để nuối tiếc, nhất là khi nàng sử dụng cách thức gián tiếp và tinh tế của riêng nàng để từ chối anh. Khi trở về Hương Cảng, Châu sống trong một nhà trọ, ở căn phòng bên cạnh căn phòng 2046, và bắt đầu sa vào những mối quan hệ nam nữ chẳng hồi kết. Giờ đây, ta không còn thấy dáng dấp của một người đàn ông trầm lặng, dồn nén năm xưa, cũng chẳng phải tên ký giả chán đời, trở lại Hương Cảng, Châu trở thành một gã lõi đời, quyến rũ và sành sỏi. Gã chơi đùa với phụ nữ, coi tình yêu như cơn gió thoảng qua mình, và để bớt đi nỗi chán chường, vô vị, gã quyết định viết văn. Văn chương của gã có sự xuất hiện của những gương mặt phụ nữ từng qua đời gã.

Từ đó, bộ phim hiện lên là những đan xen, vặn xoắn giữa thế giới hiện thực và văn chương của Châu, giữa thực tại và viễn tưởng. Gã càng lõi đời thì gã càng hiểu cuộc sống, gã đưa những quan sát của mình về cuộc sống trở thành chất liệu của văn chương. Nhưng cuộc tình không hồi kết với những người đàn bà quyến rũ và đầy đam mê mang đến cho Châu tính nữ trong văn chương, cho gã hiểu được chiều sâu tâm lý con người, cũng từ đó gã nhìn thấy muôn vàn ký ức trôi qua trước mắt mình, để đến sau cùng nhận ra tất cả mọi phóng túng và bất cần của mình chỉ để che khuất đi một ký ức vẫn hằng ám ảnh.

Cảnh Lương Triều Vỹ cầm điếu thuốc và điên cuồng viết luôn là một cảnh phim kinh điển nhất của điện ảnh Hồng Kông. Ảnh: Pinterest.
Đọc tiếp “2046 (2004) – Nhưng con người không trốn tránh được ký ức”

Chopin mãi là trái tim của Ba Lan

Bài viết kỷ năm 20 năm ra đời của The Pianist (2002) – một tuyệt tác điện ảnh của Roman Polanski Vùng đất Ba Lan xinh đẹp sản sinh cho nhân loại biết bao tài năng và vĩ nhân, nhưng Chopin mãi là trái tim của Ba Lan. Nhẽ vì thế, Roman Polanski đã dùng chính Chopin để làm nền cho bộ phim xuất sắc … Đọc tiếp Chopin mãi là trái tim của Ba Lan

Tình dục, đắm say và phản bội

Những phân cảnh mang yếu tố tình dục (gọi ngắn gọn là cảnh sex) chưa bao giờ là những cảnh quay dễ dàng trong điện ảnh, bởi ranh giới giữa dung tục và nghệ thuật trong những phân cảnh này rất mong manh. Hoặc là anh làm nó trở thành một phần quan trọng của mạch phim và khiến cho khán giả cùng say mê với sự thân mật giữa hai nhân vật, hoặc là anh khiến cho khán giả nhộn nhạo vì chẳng hiểu sao lại cần có một thứ dung tục thế này phá vỡ cái đẹp và cái nghệ thuật xuyên suốt cả bộ phim, chưa kể đến những bộ phim dở với cảnh sex cũng tệ hại nốt. Tuy nhiên, dù thế nào thì cảnh sex vẫn là một yếu tố cổ điển cần thiết trong điện ảnh, dĩ nhiên, người ta không cần làm tình suốt để chứng tỏ tình yêu hay sự kết nối của mình, nhưng không có gì có thể phơi bày bản thể chân thật nhất của hai con người rõ ràng hơn khoảnh khắc họ thăng hoa (hoặc là nhấn chìm nhau) trong sự kết hợp nóng bỏng của mồ hôi nhớp nháp, hơi thở nặng nề, và những lời thì thầm vô thưởng vô phạt hư hỏng, đầy kích thích. Trong Sắc, Giới (2007), chúng ta được thấy chính xác lý do vì sao tình dục quan trọng đối với mạch truyện, những cảnh làm tình đẫm đầy hơi thở nhục dục, tình yêu và cả sự bội phản, sự mâu thuẫn tự sâu thẳm giữa Dịch và Vương Giai Chi là phần bổ sung không lời để khiến cho câu chuyện của hai con người, hai nhân vật này trở nên thêm sâu sắc mà không cần bất cứ ai phải huỵch toẹt ra điều gì.

Chỉ từ một ánh nhìn cũng có thể biểu hiện muôn vàn lời nói. Ảnh: cắt từ phim.
Đọc tiếp “Tình dục, đắm say và phản bội”

Xuân Quang Sạ Tiết (1997) – Trương Quốc Vinh trong Hà Bảo Vinh và La Diệu Huy

Bộ phim năm 1997 của họ Vương là bộ phim tôi ít thích nhất dù rằng nó luôn được đánh giá cao, cái không khí trong phim nhuốm màu cô đơn miên viễn khiến cho tôi có cảm giác nghẹt thở khi xem và tôi cũng không có ý định xem lại nếu như không làm dự án này. Tuy nhiên, cũng giống như nhiều người khác, Lương Triều Vỹ và Trương Quốc Vinh trong phim đã trở thành cặp đôi màn ảnh yêu thích nhất của tôi. Với Xuân Quang Sạ Tiết, họ Vương dường như xoáy sâu vào câu chuyện ở phía Lương Triều Vỹ, ngôi kể trong phim cũng từ góc nhìn của La Diệu Huy, nhưng bằng cách nào đó, tôi vẫn cảm thấy Hà Bảo Vinh mới là trung tâm của tất cả. Vinh là sự bắt đầu cũng là kết thúc, là hạnh phúc cũng là đau khổ của Huy.

Điệu nhảy tango của Hà Bảo Vinh và La Diệu Huy trong căn bếp ngột ngạt của khu nhà trọ tại Buenos Aires của La Diệu Huy, một trong những cảnh phim kinh điển và đáng nhớ nhất trong Xuân Quang Sạ Tiết (1997). Ảnh trong phim.

Cuộc tình của Hà Bảo Vinh và La Diệu Huy trong phim còn xa mới có thể liên tưởng đến được với cái tên tiếng Anh mà họ Vương đã dùng để đặt cho phim Happy Together – Hạnh phúc bên nhau. Tuy nhiên, nếu nhìn sâu xa vào ý nghĩa thực sự của hạnh phúc, ta sẽ thấy hạnh phúc kỳ thực không gắn liền với một cái kết mà nó gắn với khoảnh khắc. Người ta bên nhau, có thể không đi cùng nhau đến tận cùng, nhưng đã có những phút giây hạnh phúc bên nhau, vậy là đủ.

Đọc tiếp “Xuân Quang Sạ Tiết (1997) – Trương Quốc Vinh trong Hà Bảo Vinh và La Diệu Huy”